❖ Lĩnh vực hoạt động
Ghiền Sách hoạt động ở lĩnh vực Nhà phân phối sách và tạp chí
Đơn giản là ta sẽ dám nghĩ, dám làm và dám yêu hết mình :)
Bài viết về Ghiền Sách

Ừ thì em vẫn có thể đi ăn một mình xem phim một mình hay thậm chí đi dạo đâu đó …một mình. Những điều đó dần dần làm em thay đổi, sống tốt hơn… cười nhiều hơn, thoải mái hơn không còn nước mắt, không có nỗi buồn và cũng KHÔNG CÒN ANH.

Lấy danh nghĩa bạn bè để thích một người, đến cả tư cách ghen cũng không có… Thích nhiều bao nhiêu thì đau lòng bấy nhiêu!

Nơi đẹp nhất là nơi chúng ta chưa từng đi qua, khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian không thể quay trở lại.

“Em nói với anh chưa?
Em thích những cơn mưa…
Không phải là mưa giông ầm ầm sét nổ
Chẳng là mưa bão rào rào thác đổ
Những cơn mưa dịu dàng len vào giấc mơ… Em nói với anh chưa?
Em yêu gió nhẹ vừa
Không phải là gió của những cơn cuồng nộ
Chẳng là gió của đông sầu nức nở
Cũng không phải ngọn gió thu hắt hiu, trăn trở
Mà là gió của đầu xuân! Em nói với anh chưa?
Em yêu những cánh đồng
Dẫu là khi mùa qua, chỉ còn trơ chân rạ
Những hôm đồng xanh non màu lá mạ
Hay màu vàng của cây lúa trĩu bông… Em nói với anh chưa?
Em yêu nụ Tầm xuân
Không phải loại Tầm xuân kiêu sa trong chậu kiểng
Chỉ là dây hoa dại bên vườn
Bướm ong không ghé đến…
Mang áo màu xanh biếc của quê ta Và… em nói cùng anh chưa nhỉ?
Ta có thể suốt đời là tri kỷ
Nói với nhau ngàn vạn lời
Cùng nhau khóc, cùng mỉm cười
Nhưng vẫn còn có đó
Những nỗi niềm
Không thể
Cùng vơi…”
Em thích những cơn mưa…
Không phải là mưa giông ầm ầm sét nổ
Chẳng là mưa bão rào rào thác đổ
Những cơn mưa dịu dàng len vào giấc mơ… Em nói với anh chưa?
Em yêu gió nhẹ vừa
Không phải là gió của những cơn cuồng nộ
Chẳng là gió của đông sầu nức nở
Cũng không phải ngọn gió thu hắt hiu, trăn trở
Mà là gió của đầu xuân! Em nói với anh chưa?
Em yêu những cánh đồng
Dẫu là khi mùa qua, chỉ còn trơ chân rạ
Những hôm đồng xanh non màu lá mạ
Hay màu vàng của cây lúa trĩu bông… Em nói với anh chưa?
Em yêu nụ Tầm xuân
Không phải loại Tầm xuân kiêu sa trong chậu kiểng
Chỉ là dây hoa dại bên vườn
Bướm ong không ghé đến…
Mang áo màu xanh biếc của quê ta Và… em nói cùng anh chưa nhỉ?
Ta có thể suốt đời là tri kỷ
Nói với nhau ngàn vạn lời
Cùng nhau khóc, cùng mỉm cười
Nhưng vẫn còn có đó
Những nỗi niềm
Không thể
Cùng vơi…”

… Có lẽ đã từng lướt qua nhau trong biển người mênh mông, lúc ngoảnh đầu nhìn lại sẽ có cảm giác quen thuộc. Cũng có thể một phía vẫn còn độc thân, ánh mắt đăm đắm nhìn dán vào người kia. Cũng không loại trừ cả hai vẫn một mình, nhìn nhau nở nụ cười, sau đó hoặc sẽ tiếp tục duyên phận trước kia, hoặc sẽ vì hàng vạn nguyên do mà lại bỏ qua nhau lần nữa…" [Quãng thời gian trong hồi ức - Diệp Tử]

"Nếu như tình cảm và năm tháng có thể cắt vụn một cách nhẹ nhàng, vứt xuống biển, vậy thì, tôi nguyện từ đây chìm sâu trong đó. Những lời của anh, tôi thích nghe, nhưng không hiểu; sự chìm đắm của tôi, anh bằng lòng nhìn nó, nhưng lại không cảm thông." - Trích "Trương Ái Linh ngữ lục" -